First Reading 2 SM 12:7-10, 13
Nathan said
to David:
“Thus says
the LORD God of Israel:
‘I anointed
you king of Israel.
I rescued
you from the hand of Saul.
I gave you
your lord’s house and your lord’s wives for your own.
I gave you
the house of Israel and of Judah.
And if this
were not enough, I could count up for you still more.
Why have
you rejected the LORD and done evil in his sight?
You have
cut down Uriah the Hittite with the sword;
you took
his wife as your own,
and him you
killed with the sword of the Ammonites.
Now,
therefore, the sword shall never depart from your house,
because you
have looked down on me
and have
taken the wife of Uriah to be your wife.’”
Then David
said to Nathan,
“I have
sinned against the LORD.”
Nathan
answered David:
“The LORD
on his part has forgiven your sin:
you shall
not die.”
Bài đọc I: 2 Sam 12:7-10, 13
7 Ông
Na-than nói với vua Đa-vít: "Kẻ đó chính là ngài! Đức Chúa, Thiên Chúa của
Ít-ra-en, phán thế này: Chính Ta đã xức dầu phong ngươi làm vua cai trị
Ít-ra-en, chính Ta đã giải thoát ngươi khỏi tay vua Sa-un. 8 Ta đã ban cho
ngươi nhà của chúa thượng ngươi, và đã đặt các người vợ của chúa thượng ngươi
vào vòng tay ngươi. Ta đã cho
ngươi nhà Ít-ra-en và Giu-đa. Nếu bấy nhiêu mà còn quá ít, thì Ta sẽ ban thêm
cho ngươi gấp mấy lần như thế nữa.
9 Vậy tại sao
ngươi lại khinh dể lời Đức Chúa mà làm điều dữ trái mắt Người? Ngươi đã dùng
gươm đâm U-ri-gia, người Khết; vợ y, ngươi đã cướp làm vợ ngươi; còn chính y,
ngươi đã dùng gươm của con cái Am-mon mà giết. 10 Ấy vậy, gươm sẽ không bao giờ
ngừng chém người nhà của ngươi, bởi vì ngươi đã khinh dể Ta và cướp vợ của
U-ri-gia, người Khết, làm vợ ngươi.
13 Bấy giờ
vua Đa-vít nói với ông Na-than: "Tôi đắc tội với Đức Chúa." Ông
Na-than nói với vua Đa-vít: "Về phía Đức Chúa, Người đã bỏ qua tội của
ngài; ngài sẽ không phải chết.”
Responsorial Psalm Ps 32:1-2, 5, 7, 11
R. Lord,
forgive the wrong I have done.
R. Lạy Chúa,
chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.
Blessed is
the one whose fault is taken away,
whose sin
is covered.
Blessed the
man to whom the LORD imputes not guilt,
in whose
spirit there is no guile. R
Hạnh phúc
thay kẻ lỗi lầm mà được tha thứ, người có tội mà được khoan dung. Hạnh phúc
thay người Chúa không hạch tội, và lòng trí chẳng chút gian tà. R
I
acknowledged my sin to you,
my guilt I
covered not.
I said,
"I confess my faults to the LORD,"
and you
took away the guilt of my sin. R
Bởi thế,
con đã xưng tội ra với Ngài, chẳng giấu Ngài lỗi lầm của con. Con tự nhủ: “Nào
ta đi thú tội với Chúa,” và chính Ngài
đã tha thứ tội vạ cho con. R
You are my
shelter; from distress you will preserve me;
with glad
cries of freedom you will ring me round.R
Chính Chúa
là nơi con ẩn náu; giữ gìn con thoát khỏi bước ngặt nghèo; Khắp bốn bể, Chúa
làm trổi vang lên những khúc ca mừng con được giải thoát. R
Be glad in
the LORD and rejoice, you just;
exult, all
you upright of heart. R
Hãy vui mừng
hoan hỷ lên trong Chúa, hỡi người công chính; Vui lên nào, hỡi những tâm hồn
ngay thẳng. R
Second Reading: Gal 2:16, 19-21
Brothers
and sisters:
We who know
that a person is not justified by works of the law
but through
faith in Jesus Christ,
even we
have believed in Christ Jesus
that we may
be justified by faith in Christ
and not by
works of the law,
because by
works of the law no one will be justified.
For through
the law I died to the law,
that I
might live for God.
I have been
crucified with Christ;
yet I live,
no longer I, but Christ lives in me;
insofar as
I now live in the flesh,
I live by
faith in the Son of God
who has
loved me and given himself up for me.
I do not
nullify the grace of God;
for if
justification comes through the law,
then Christ
died for nothing.
Bài đọc II: Gal 2:16-19, 21
16 Tuy
nhiên, vì biết rằng con người được nên công chính không phải nhờ làm những gì
Luật dạy, nhưng nhờ tin vào Đức Giê-su Ki-tô, nên chúng ta cũng tin vào Đức
Ki-tô Giê-su, để được nên công chính, nhờ tin vào Đức Ki-tô, chứ không phải nhờ
làm những gì Luật dạy. Quả thế, không phàm nhân nào sẽ được nên công chính vì
làm những gì Luật dạy.
17 Nhưng nếu
khi tìm cách nên công chính trong Đức Ki-tô mà chúng ta vẫn bị liệt vào hàng tội
lỗi, thì chẳng hoá ra Đức Ki-tô là người phục vụ tội lỗi sao? Không phải thế!
18 Thật vậy,
nếu tôi xây lại những gì tôi đã phá, thì tôi tỏ ra mình là kẻ phạm pháp.
19 Quả thế,
tại vì Lề Luật mà tôi đã chết đối với Lề Luật, để sống cho Thiên Chúa. Tôi cùng
chịu đóng đinh với Đức Ki-tô vào thập giá. 21 Tôi không làm cho ân huệ của
Thiên Chúa ra vô hiệu, vì nếu người ta được nên công chính do Lề Luật, thì hoá
ra Đức Ki-tô đã chết vô ích.
Alleluia 1 Jn 4:10b
R.
Alleluia, alleluia.
God loved
us and sent his Son
as
expiation for our sins.
R.
Alleluia, alleluia.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta, và sai con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta, và sai con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Gospel LK 7:36-50
A Pharisee
invited Jesus to dine with him,
and he
entered the Pharisee's house and reclined at table.
Now there
was a sinful woman in the city
who learned
that he was at table in the house of the Pharisee.
Bringing an
alabaster flask of ointment,
she stood
behind him at his feet weeping
and began
to bathe his feet with her tears.
Then she
wiped them with her hair,
kissed
them, and anointed them with the ointment.
When the
Pharisee who had invited him saw this he said to himself,
"If
this man were a prophet,
he would
know who and what sort of woman this is who is touching him,
that she is
a sinner."
Jesus said
to him in reply,
"Simon,
I have something to say to you."
"Tell
me, teacher," he said.
"Two
people were in debt to a certain creditor;
one owed
five hundred day's wages and the other owed fifty.
Since they
were unable to repay the debt, he forgave it for both.
Which of
them will love him more?"
Simon said
in reply,
"The
one, I suppose, whose larger debt was forgiven."
He said to
him, "You have judged rightly."
Then he
turned to the woman and said to Simon,
"Do
you see this woman?
When I
entered your house, you did not give me water for my feet,
but she has
bathed them with her tears
and wiped
them with her hair.
You did not
give me a kiss,
but she has
not ceased kissing my feet since the time I entered.
You did not
anoint my head with oil,
but she
anointed my feet with ointment.
So I tell
you, her many sins have been forgiven
because she
has shown great love.
But the one
to whom little is forgiven, loves little."
He said to
her, "Your sins are forgiven."
The others
at table said to themselves,
"Who
is this who even forgives sins?"
But he said
to the woman,
"Your
faith has saved you; go in peace."
Phúc Âm: Lk 7:36-50
36 Có người
thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người
Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn. 37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong
thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một
bình bạch ngọc đựng dầu thơm. 38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy
nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và
lấy dầu thơm mà đổ lên.
39 Thấy vậy,
ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: "Nếu quả thật ông này là
ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người
nào: một người tội lỗi! "
40 Đức
Giê-su lên tiếng bảo ông: "Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông!
" Ông ấy thưa: "Dạ, xin Thầy cứ nói." 41 Đức Giê-su nói: "Một
chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.
42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy
trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn?" 43 Ông Si-môn đáp: "Tôi thiết
tưởng là người đã được tha nhiều hơn." Đức Giê-su bảo: "Ông xét đúng
lắm." 44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn:
"Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ
lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà
lau.
45 Ông đã
chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.
46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ
lên chân tôi. 47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã
được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến
ít." 48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Tội của chị đã được tha
rồi." 49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: "Ông này là ai
mà lại tha được tội?" 50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Lòng
tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an."
http://wwwmigrate.usccb.org/
http://www.loinhapthe.com/