Con sẽ không bao giờ quên được cảm giác bình yên của hai ngày
tĩnh tâm ngắn ngủi tại Dòng Nữ Biển Đức. Con xin phép gói gọn tâm tình ấy trong
những câu thơ vụng về sau đây.
Bình yên lặng lẽ nơi đây
Trời trong không gió cỏ
cây khẽ khàng
Rón rén con bước nhẹ nhàng
Đơn sơ con hát cùng hàng
lá hoa
Ngợi ca tình Chúa bao
la
Dang tay ôm trọn con
xa tìm về
Trần gian vạn cõi u
mê
Cơm đong gạo múc nặng
nề, Chúaơi!
Tìm về bên Chúa thảnh
thơi
Tìm về bên Chúa nghỉ ngơi
thángngày.
Tộc ơi
Trong ca đoàn Thánh Linh có cái tộc nho nhỏ - gồm 11 thành viên.Họ
gặp nhau trong sinh nhật lần 2 của ca đoàn. Họ kết lại thành cái tộc – như một gia
đình.Họ chia sẻ cùng nhau chặng đường hai năm với biết bao khỏanh khắc tuyệt đẹp
của tuổi trẻ. Sức trẻ, đam mê khám phá đưa họ đến những nơi tuyệt vời. Lên rừng,
xuống biển, nhìn ngắm những tuyệt tác thiên nhiên Chúa ban tặng, họ đi mãi đi mãi
– cùng nhau. Người trẻ hời hợt, sống vội ư? Thưa không. Có những lúc họ cầu nguyện
cùng nhau, cầu nguyện cho nhau – vì họ biết sức mạnh lời cầu nguyện tập thể. Và
những nốt lặng họ san sẻ cùng nhau – nỗi buồn một tộc viên nào đó – niềm vui riêng
chung hòa quyện làm một. Khoảng cách địa lý có là gì, khác biệt tính cách có là
chi, khi tất cả gói gọn trong 2 chữ “yêu
thương”.
Là thành viên kế út của tộc, con may mắn được mọi người yêu thương,
chỉ bảo rất nhiều. Được trải qua những nốt thăng nốt trầm cùng mọi người là điều
con hết sức trân quý. Chứng kiến biết bao nước mắt biết bao nụ cười, con mới thấy
mình thật hạnh phúc khi là tộc viên của tộc này.
Trong lời cầu nguyện cùng Chúa Thánh Thần, xin cho con được gọi,
thật khẽ “Thương lắm, tộc ơi!”.
Teresa Phạm Thị Huyền Trâm