First
Reading: Acts 5:27-32, 40b-41
When the captain and the court officers had
brought the apostles in
and made them stand before the Sanhedrin,
the high priest questioned them,
“We gave you strict orders, did we not,
to stop teaching in that name?
Yet you have filled Jerusalem with your
teaching
and want to bring this man’s blood upon us.”
But Peter and the apostles said in reply,
“We must obey God rather than men.
The God of our ancestors raised Jesus,
though you had him killed by hanging him on a
tree.
God exalted him at his right hand as leader
and savior
to grant Israel repentance and forgiveness of
sins.
We are witnesses of these things,
as is the Holy Spirit whom God has given to
those who obey him.”
The Sanhedrin ordered the apostles
to stop speaking in the name of Jesus, and
dismissed them.
So they left the presence of the Sanhedrin,
rejoicing that they had been found worthy
to suffer dishonor for the sake of the name.
Bài
đọc I: Acts 5:27b-32, 40b-41
27 Họ điệu các ông đến giữa Thượng Hội Đồng;
vị thượng tế hỏi các ông rằng:
28 "Chúng tôi đã nghiêm cấm các ông
không được giảng dạy về danh ấy nữa, thế mà các ông đã làm cho Giê-ru-sa-lem ngập
đầy giáo lý của các ông, lại còn muốn cho máu người ấy đổ trên đầu chúng
tôi!"
29 Bấy giờ ông Phê-rô và các Tông Đồ khác đáp
lại rằng: "Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm. 30 Đức Giê-su
đã bị các ông treo lên cây gỗ mà giết đi; nhưng Thiên Chúa của cha ông chúng ta
đã làm cho Người trỗi dậy, 31 và Thiên Chúa đã ra tay uy quyền nâng Người lên, đặt
làm thủ lãnh và Đấng Cứu Độ, hầu đem lại cho Ít-ra-en ơn sám hối và ơn tha tội.
32 Về những sự kiện đó, chúng tôi xin làm chứng, cùng với Thánh Thần, Đấng mà
Thiên Chúa đã ban cho những ai vâng lời Người." 40 Họ cho gọi các Tông Đồ
lại mà đánh đòn và cấm các ông không được nói đến danh Đức Giê-su, rồi thả các
ông ra. 41 Các Tông Đồ ra khỏi Thượng Hội Đồng, lòng hân hoan bởi được coi là xứng
đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giê-su.
Responsorial
Psalm: Ps 30:2, 4, 5-6, 11-12, 13
R.
(2a) I will praise you, Lord, for you have rescued me.
Lạy
Chúa, con xin tán dương Ngài, vì Ngài đã thương cứu vớt con.
I will extol you, O LORD, for you drew me
clear
and did not let my enemies rejoice over me.
O LORD, you brought me up from the
netherworld;
you preserved me from among those going down
into the pit. R
Lạy
Chúa, con xin tán dương Ngài, vì Ngài đã thương cứu vớt con, và không để quân
thù đắc chí nhạo cười con. Lạy Chúa, từ âm phủ Ngài đã kéo con lên, tưởng đã xuống
mồ mà Ngài thương cứu sống.R
Sing praise to the LORD, you his faithful
ones,
and give thanks to his holy name.
For his anger lasts but a moment;
a lifetime, his good will.
At nightfall, weeping enters in,
but with the dawn, rejoicing. R
Hỡi
những kẻ tính trung, hãy đàn ca mừng Chúa, và cảm tạ Thánh Danh Người. Người nổi
giận, giận trong giây lát; nhưng yêu thương, thương suốt cả đời. Lệ có rơi, khi
màn đêm buông xuống; hừng đông về, đã vọng tiếng hò reo.R
Hear, O LORD, and have pity on me;
O LORD, be my helper.
You changed my mourning into dancing;
O LORD, my God, forever will I give you
thanks. R
Lạy
Chúa, xin lắng nghe và xót thương con; lạy Chúa, xin phù trì nâng đỡ. Khúc ai
ca, Người đổi thành vũ điệu; lạy Chúa, là Thiên Chúa con thờ, xin cảm tạ Ngài
mãi mãi ngàn thu. R
Second
Reading: 2 Rev 5:11-14
I, John, looked and heard the voices of many
angels
who surrounded the throne
and the living creatures and the elders.
They were countless in number, and they cried
out in a loud voice:
“Worthy is the Lamb that was slain
to receive power and riches, wisdom and
strength,
honor and glory and blessing.”
Then I heard every creature in heaven and on
earth
and under the earth and in the sea,
everything in the universe, cry out:
“To the one who sits on the throne and to the
Lamb
be blessing and honor, glory and might,
forever and ever.”
The four living creatures answered, “Amen,”
and the elders fell down and worshiped.
Bài
đọc II: Rev 5:11-14
11 Tôi thấy, và tôi nghe tiếng muôn vàn thiên
thần ở chung quanh ngai, các Con Vật và các Kỳ Mục. Số các thiên thần có tới ức
ức triệu triệu.
12 Các vị lớn tiếng hô: "Con Chiên đã bị
giết nay xứng đáng lãnh nhận phú quý và uy quyền, khôn ngoan cùng sức mạnh,
danh dự với vinh quang, và muôn lời cung chúc."
13 Tôi lại nghe mọi loài thụ tạo trên trời, dưới
đất, trong lòng đất, ngoài biển khơi và vạn vật ở các nơi đó, tất cả đều tung
hô: "Xin kính dâng Đấng ngự trên ngai và Con Chiên lời chúc tụng cùng danh
dự, vinh quang và quyền năng đến muôn thuở muôn đời!"
14 Bốn Con Vật thưa: "A-men." Và
các Kỳ Mục phủ phục xuống thờ lạy.
Alleluia
R.
Alleluia, alleluia.
Christ is risen, creator of all;
he has shown pity on all people.
R.
Alleluia, alleluia.
Gospel:
Jn 21:1-19
At that time, Jesus revealed himself again to
his disciples at the Sea of Tiberias.
He revealed himself in this way.
Together were Simon Peter, Thomas called
Didymus,
Nathanael from Cana in Galilee,
Zebedee’s sons, and two others of his
disciples.
Simon Peter said to them, “I am going
fishing.”
They said to him, “We also will come with
you.”
So they went out and got into the boat,
but that night they caught nothing.
When it was already dawn, Jesus was standing
on the shore;
but the disciples did not realize that it was
Jesus.
Jesus said to them, “Children, have you
caught anything to eat?”
They answered him, “No.”
So he said to them, “Cast the net over the
right side of the boat
and you will find something.”
So they cast it, and were not able to pull it
in
because of the number of fish.
So the disciple whom Jesus loved said to
Peter, “It is the Lord.”
When Simon Peter heard that it was the Lord,
he tucked in his garment, for he was lightly
clad,
and jumped into the sea.
The other disciples came in the boat,
for they were not far from shore, only about
a hundred yards,
dragging the net with the fish.
When they climbed out on shore,
they saw a charcoal fire with fish on it and
bread.
Jesus said to them, “Bring some of the fish
you just caught.”
So Simon Peter went over and dragged the net
ashore
full of one hundred fifty-three large fish.
Even though there were so many, the net was
not torn.
Jesus said to them, “Come, have breakfast.”
And none of the disciples dared to ask him,
“Who are you?”
because they realized it was the Lord.
Jesus came over and took the bread and gave
it to them,
and in like manner the fish.
This was now the third time Jesus was
revealed to his disciples
after being raised from the dead.
When they had finished breakfast, Jesus said
to Simon Peter,
“Simon, son of John, do you love me more than
these?”
Simon Peter answered him, “Yes, Lord, you
know that I love you.”
Jesus said to him, “Feed my lambs.”
He then said to Simon Peter a second time,
“Simon, son of John, do you love me?”
Simon Peter answered him, “Yes, Lord, you
know that I love you.”
Jesus said to him, “Tend my sheep.”
Jesus said to him the third time,
“Simon, son of John, do you love me?”
Peter was distressed that Jesus had said to
him a third time,
“Do you love me?” and he said to him,
“Lord, you know everything; you know that I
love you.”
Jesus said to him, “Feed my sheep.
Amen, amen, I say to you, when you were
younger,
you used to dress yourself and go where you
wanted;
but when you grow old, you will stretch out
your hands,
and someone else will dress you
and lead you where you do not want to go.”
He said this signifying by what kind of death
he would glorify God.
And when he had said this, he said to him,
“Follow me.”
Phúc
Âm: (Ga 21,1-19)
1Sau đó, Đức Giêsu lại tỏ mình ra cho các môn
đệ ở Biển Hồ Tibêria. Người tỏ mình ra như thế này. 2Ông Simôn Phêrô, ông Tôma
gọi là Điđymô, ông Nathanaen người Cana miền Galilê, các người con ông Dêbêđê
và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3Ông Simôn Phêrô nói với các
ông: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh”. Rồi mọi người
ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
4Khi trời đã sáng, Đức Giêsu đứng trên bãi biển,
nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giêsu. 5Người nói với các ông:
“Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không”. 6Người bảo các
ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá”. Các ông thả
lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. 7Người môn đệ được
Đức Giêsu thương mến nói với ông Phêrô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông
Simôn Phêrô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8Các môn đệ
khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ
cách vào khoảng gần một trăm thước.
9Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng
với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10Đức Giêsu bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt
được tới đây!” 11Ông Simôn Phêrô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những
cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị
rách. 12Đức Giê-su nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi
“Ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13Đức Giêsu đến, cầm lấy bánh
trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. 14Đó là lần thứ ba Đức Giêsu
tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.
15Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giêsu hỏi ông
Simôn Phêrô: “Này anh Simôn, con ông Gioan, anh có mến Thầy hơn các anh em này
không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Đức Giêsu nói với
ông: “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy”. 16Người lại hỏi: “Này anh Simôn, con
ông Gioan, anh có mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến
Thầy”. Người nói: “Hãy chăn dắt chiên của Thầy”. 17Người hỏi lần thứ ba: “Này
anh Simôn, con ông Gioan, anh có yêu mến Thầy không?” Ông Phêrô buồn vì Người hỏi
tới ba lần: “Anh có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi
sự; Thầy biết con yêu mến Thầy”. Đức Giêsu bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy.18Thật,
Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu
tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải giang tay ra cho người khác thắt lưng
và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn”. 19Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết
cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy”.
(wwwmigrate.usccb.org)
(www.loinhapthe.com)