- First Reading (1 Sm 1:20-22, 24-28)
A reading from the first Book of Samuel
In those days Hannah conceived, and at the end of her term bore a son
In those days Hannah conceived, and at the end of her term bore a son
whom she called Samuel, since she had asked the LORD for
him.
The next time her husband Elkanah was going up
with the rest of his household
to offer the customary sacrifice to the LORD and to fulfill
his vows,
Hannah did not go, explaining to her husband,
“Once the child is weaned,
I will take him to appear before the LORD
and to remain there forever;
I will offer him as a perpetual nazirite.”
Once Samuel was weaned, Hannah brought him up with her,
along with a three-year-old bull,
an ephah of flour, and a skin of wine,
and presented him at the temple of the LORD in Shiloh.
After the boy’s father had sacrificed the young bull,
Hannah, his mother, approached Eli and said:
“Pardon, my lord!
As you live, my lord,
I am the woman who stood near you here, praying to the
LORD.
I prayed for this child, and the LORD granted my request.
Now I, in turn, give him to the LORD;
as long as he lives, he shall be dedicated to the LORD.”
Hannah left Samuel there.
The word of the Lord. Thanks be to God.
The word of the Lord. Thanks be to God.
- Bài đọc I (1 Sm 1:20-22, 24-28)
20 Ngày qua tháng lại,
bà An-na thụ thai, sinh con trai và đặt tên cho nó là Sa-mu-en, vì bà nói: “Tôi
đã xin Đức Chúa được nó.” 21 Người chồng là En-ca-na lên với cả gia đình để
dâng hy lễ thường niên cho Đức Chúa và để giữ trọn lời khấn hứa của mình. 22 Bà
An-na không lên, vì bà nói với chồng: “Đợi cho đến khi đứa trẻ cai sữa đã. Khi
đó em sẽ đưa nó đi, nó sẽ ra mắt Đức Chúa và sẽ ở lại đó mãi mãi.” 24 Sau khi
cai sữa cho con, bà đưa nó lên với mình, mang theo một con bò mộng ba tuổi, hai
thùng bột và một bầu da đầy rượu. Bà đưa con vào Nhà Đức Chúa tại Si-lô; đứa trẻ
còn nhỏ lắm. 25 Họ sát tế con bò và đưa đứa trẻ đến với ông Ê-li. 26 Bà nói: “Thưa
ngài, xin thứ lỗi, tôi xin lấy mạng sống ngài mà thề: tôi là người đàn bà đã đứng
bên ngài, tại đây, để cầu nguyện với Đức Chúa. 27 Tôi đã cầu nguyện để được đứa
trẻ này, và Đức Chúa đã ban cho tôi điều tôi đã xin Người. 28 Đến lượt tôi, tôi
xin nhượng nó lại cho Đức Chúa. Mọi ngày đời nó, nó sẽ được nhượng cho Đức
Chúa.” Và ở đó, họ thờ lạy Đức Chúa.
- Responsorial Psalm (Ps 84:2-3, 5-6, 9-10)
R. Blessed are they
who dwell in your house, O Lord.
R. Lạy Chúa, phúc thay người cư ngụ trong thánh điện của Ngài.
- How lovely is your dwelling place, O LORD of hosts! My soul yearns and pines for the courts of the LORD. My heart and my flesh cry out for the living God. R/
Lạy Chúa là Chúa Tể
càn khôn, cung điện Ngài xiết bao khả ái! Hồn con khao khát mòn mỏi mong được tới
khuôn viên đền vàng của Chúa. Cả cõi lòng và tấm thân con những hướng lên Chúa
Trời hằng sống mà hớn hở reo mừng. R/
- Happy they who dwell in your house! Continually they praise you. Happy the men whose strength you are! Their hearts are set upon the pilgrimage. R/
Phúc thay người ở
trong thánh điện của Ngài, luôn luôn được hát mừng Ngài! Phúc thay kẻ lấy Ngài
là sức mạnh, ấp ủ trong lòng giấc mộng hành hương! R/
- O LORD of hosts, hear our prayer; hearken, O God of Jacob! O God, behold our shield, and look upon the face of your anointed. R/
Lạy Chúa là Chúa Tể
càn khôn, xin đoái nghe lời con cầu nguyện, xin lắng tai, lạy Chúa nhà Gia-cóp!
Lạy Chúa là khiên mộc chở che, xin thương xem nhìn đến gương mặt đấng Ngài đã xức
dầu. R/
- Second Reading (1 Jn 3:1-2, 21-24)
A reading from the first Letter of Saint John
Beloved:
Beloved:
See what love the Father has bestowed on us
that we may be called the children of God.
And so we are.
The reason the world does not know us
is that it did not know him.
Beloved, we are God’s children now;
what we shall be has not yet been revealed.
We do know that when it is revealed we shall be like him,
for we shall see him as he is.
Beloved, if our hearts do not condemn us,
we have confidence in God and receive from him whatever we
ask,
because we keep his commandments and do what pleases him.
And his commandment is this:
we should believe in the name of his Son, Jesus Christ,
and love one another just as he commanded us.
Those who keep his commandments remain in him, and he in
them,
and the way we know that he remains in us
is from the Spirit he gave us.
The word of the Lord. Thanks be to God.
The word of the Lord. Thanks be to God.
- Bài đọc II (1 Jn 3:1-2, 21-24)
1 Anh em hãy xem Chúa
Cha yêu chúng ta dường nào: Người yêu đến nỗi cho chúng ta được gọi là con
Thiên Chúa – mà thật sự chúng ta là con Thiên Chúa. Sở dĩ thế gian không nhận
biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người. 2 Anh em thân mến, hiện giờ
chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được
bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Đức Ki-tô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như
Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.
21 Anh em thân mến, nếu
lòng chúng ta không cáo tội chúng ta, chúng ta được mạnh dạn đến cùng Thiên
Chúa. 22 Và bất cứ điều gì chúng ta xin, chúng ta được Người ban cho, bởi vì
chúng ta tuân giữ các điều răn của Người và làm những gì đẹp ý Người. 23 Đây là
điều răn của Người: chúng ta phải tin vào danh Đức Giê-su Ki-tô, Con của Người,
và phải yêu thương nhau, theo điều răn Người đã ban cho chúng ta. 24 Ai tuân giữ
các điều răn của Thiên Chúa thì ở lại trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở lại
trong người ấy. Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được Thiên Chúa ở lại trong
chúng ta, đó là nhờ Thần Khí, Thần Khí Người đã ban cho chúng ta.
- Gospel (Lk 2:41-52)
Each year Jesus’ parents went to Jerusalem for the feast of Passover,
and when he was twelve years old,
they went up according to festival custom.
After they had completed its days, as they were returning,
the boy Jesus remained behind in Jerusalem,
but his parents did not know it.
Thinking that he was in the caravan,
they journeyed for a day
and looked for him among their relatives and acquaintances,
but not finding him,
they returned to Jerusalem to look for him.
After three days they found him in the temple,
sitting in the midst of the teachers,
listening to them and asking them questions,
and all who heard him were astounded
at his understanding and his answers.
When his parents saw him,
they were astonished,
and his mother said to him,
“Son, why have you done this to us?
Your father and I have been looking for you with great
anxiety.”
And he said to them,
“Why were you looking for me?
Did you not know that I must be in my Father’s house?”
But they did not understand what he said to them.
He went down with them and came to Nazareth,
and was obedient to them;
and his mother kept all these things in her heart.
And Jesus advanced in wisdom and age and favor
before God and man.
The Gospel of the Lord. Praise to you, Lord Jesus Christ.
The Gospel of the Lord. Praise to you, Lord Jesus Christ.
- Phúc âm (Lk 2:41-52)
41 Hằng năm, cha mẹ Đức
Giê-su trẩy hội đền Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua. 42 Khi Người được mười hai
tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ. 43 Xong
kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ
chẳng hay biết.
44 Ông bà cứ tưởng là
cậu về chung với đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám
bà con và người quen thuộc.
45 Không thấy con
đâu, hai ông bà trở lại Giê-ru-sa-lem mà tìm.
46 Sau ba ngày, hai
ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các thầy dạy, vừa nghe họ,
vừa đặt câu hỏi.
47 Ai nghe cậu nói
cũng ngạc nhiên về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu.
48 Khi thấy con, hai
ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người: "Con ơi, sao con lại xử với
cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm
con!"
49 Người đáp:
"Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của
Cha con sao?" 50 Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói.
51 Sau đó, Người đi
xuống cùng với cha mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người
thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng. 52 Còn Đức Giê-su ngày càng
thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và thêm ân nghĩa đối với Thiên Chúa và người ta.