Tìm Kiếm

7 tháng 11, 2015

Tiếng thì thầm và lời đáp trả


Ngày 7 tháng Mười Một
Tiếng thì thầm:
Con có biết làm thế nào để con có thể đóng góp phần của con cho tổng thể không? Con có cảm thấy là con đang hòa tan trong đó, hay con có cảm giác con đang đứng bên ngoài làm khán giả, và tự hỏi đâu là chỗ của mình? Tại sao con không đi thẳng tới và thấy ngay cái vị trí đặc biệt đó của con cho mau lẹ hơn? Một khi con đã cảm thấy mình là một phần của cái tổng thể đó, con sẽ mong muốn cống hiến cái tốt nhất của con cho nó. Cha so sánh cái tiến trình này với đồng hồ treo tường, đầy vô số những bộ phận nhỏ. Mỗi thành phần nhỏ đó đều cần thiết để cái đồng hồ đó cho giờ thật đúng. Chính vì mỗi phần tử đều ở đúng vị trí của nó, cho toàn một phận sự đặc biệt, mà người ta có được giờ thật đúng.
Mọi tâm hồn đều tha thiết mình được mong ước, được người khác cần đến mình. Khi con cảm thấy người ta cần đến con, là con bắt đầu lớn lên, trổ hoa, sinh trái và cống hiến cái tốt nhất của mình. Con hãy luôn nhớ rằng Cha đang cần đến con. Con hãy mỗi ngày lại dâng mình cho Cha, để Cha có thể sử dụng con như Cha mong muốn. Và con hãy lớn lên về thể lực và tầm vóc!
Lời đáp trả:
Cha ơi! Con sung sướng quá, đến trào lệ - được là thành phần của Tổng Thể mà Cha là người điều hành. Con là cái bánh răng cưa nhỏ xíu ăn khớp chặt chẽ với những bánh xe khác, đang vận hành cái Tổng Thể to lớn là chương trình Cứu Độ của Cha, cho thế giới mà Cha cưu mang và âu yếm vì nó là Đứa Con Đầu Lòng của Cha! .
Tác giả: Eileen Caddy
Dịch giả và phụ trách lời đáp trả: Nguyễn Thị Chung