Tìm Kiếm

16 tháng 6, 2015

Twelfth Sunday in Ordinary Time (June 21, 2015)

First Reading: Jb 38:1, 8-11
A reading from the Book of Job
The Lord addressed Job out of the storm and said:
Who shut within doors the sea,
when it burst forth from the womb;
when I made the clouds its garment
and thick darkness its swaddling bands?
When I set limits for it
and fastened the bar of its door,
and said: Thus far shall you come but no farther,
and here shall your proud waves be stilled!

Bài đọc I: G 38:1, 8-11
1 Bấy giờ, giữa cơn bão táp, ĐỨC CHÚA lên tiếng trả lời ông Gióp như sau:
8 Cửa đại dương, ai ra tay khép lại
khi nước tuôn trào từ đáy vực sâu,
9 khi Ta giăng mây làm áo nó mặc,
phủ sương mù làm tã che thân?
10 Đường ranh giới của nó, chính Ta vạch sẵn,
lại đặt vào nơi cửa đóng then cài;
11 rồi Ta phán: "Ngươi chỉ tới đây thôi,
chứ không được tiến xa hơn nữa,
đây là nơi các đợt sóng cao phải vỡ tan tành!"

Responsorial Psalm: Ps 107:23-24, 25-26, 28-29, 30-31
R. Give thanks to the Lord, his love is everlasting.
R. Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.


They who sailed the sea in ships, trading on the deep waters, These saw the works of the LORD and his wonders in the abyss. R.
Họ vượt biển ngược xuôi nghề thương mại, giữa trùng dương lèo lái con tàu, mắt đã tường việc Chúa làm nên và kỳ công Người thực hiện giữa dòng biển thẳm. R.

His command raised up a storm wind which tossed its waves on high. They mounted up to heaven; they sank to the depths; their hearts melted away in their plight. R.
Chúa truyền lệnh khiến bùng lên bão táp, lớp sóng xô cuồn cuộn dập dồn. Họ nhô lên tận trời, nhào xuống vực sâu, lúc nguy hiểm hồn xiêu phách lạc. R.

They cried to the LORD in their distress; from their straits he rescued them, He hushed the storm to a gentle breeze, and the billows of the sea were stilled. R.
Khi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng Chúa, Người đưa tay kéo họ ra khỏi cảnh gian truân. Đổi phong ba thành gió thoảng nhẹ nhàng, sóng đang gầm bỗng đâu im tiếng. R.

They rejoiced that they were calmed, and he brought them to their desired haven. Let them give thanks to the LORD for his kindness and his wondrous deeds to the children of men. R.
Họ vui sướng vì trời yên biển lặng và Chúa dẫn đưa về bờ bến mong chờ. Ước chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần. R.

Second Reading: 2 Cor 5:14-17
A reading from the second Letter of Saint Paul to the Corinthians
Brothers and sisters:
The love of Christ impels us,
once we have come to the conviction that one died for all;
therefore, all have died.
He indeed died for all,
so that those who live might no longer live for themselves
but for him who for their sake died and was raised.

Consequently, from now on we regard no one according to the flesh;
even if we once knew Christ according to the flesh,
yet now we know him so no longer.
So whoever is in Christ is a new creation:
the old things have passed away;
behold, new things have come.

Bài đọc II: 2 Cr 5:14-17
14 Tình yêu Đức Ki-tô thôi thúc chúng tôi, vì chúng tôi nghĩ rằng: nếu một người đã chết thay cho mọi người, thì mọi người đều chết.15 Đức Ki-tô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống không còn sống cho chính mình nữa, mà sống cho Đấng đã chết và sống lại vì mình.16 Vì thế, từ đây chúng tôi không còn biết một ai theo quan điểm loài người. Và cho dù chúng tôi đã được biết Đức Ki-tô theo quan điểm loài người, thì giờ đây chúng tôi không còn biết Người như vậy nữa.17 Cho nên, phàm ai ở trong Đức Ki-tô đều là thọ tạo mới. Cái cũ đã qua, và cái mới đã có đây rồi.

Gospel: Mk 4:35-41
On that day, as evening drew on, Jesus said to his disciples:
“Let us cross to the other side.”
Leaving the crowd, they took Jesus with them in the boat just as he was.
And other boats were with him.
A violent squall came up and waves were breaking over the boat,
so that it was already filling up.
Jesus was in the stern, asleep on a cushion.
They woke him and said to him,
“Teacher, do you not care that we are perishing?”
He woke up,
rebuked the wind, and said to the sea, “Quiet! Be still!”
The wind ceased and there was great calm.
Then he asked them, “Why are you terrified?
Do you not yet have faith?”
They were filled with great awe and said to one another,
“Who then is this whom even wind and sea obey?”

Phúc âm: Mc 4:35-41
35 Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ: "Chúng ta sang bờ bên kia đi!"36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền; có những thuyền khác cùng theo Người.37 Và một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước.38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói: "Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao?"39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: "Im đi! Câm đi!" Gió liền tắt, và biển lặng như tờ.40 Rồi Người bảo các ông: "Sao nhát thế? Làm sao mà anh em vẫn chưa có lòng tin?"41 Các ông hoảng sợ và nói với nhau: "Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh?"