- First Reading (Is
55:10-11)
A reading from the Book of the Prophet Isaiah
Thus says the LORD:
Just
as from the heavens
the
rain and snow come down
and
do not return there
till
they have watered the earth,
making
it fertile and fruitful,
giving
seed to the one who sows
and
bread to the one who eats,
so
shall my word be
that
goes forth from my mouth;
my
word shall not return to me void,
but
shall do my will,
achieving
the end for which I sent it.
- Bài đọc I (Is
55:10-11)
10 Cũng như mưa với tuyết sa xuống từ
trời không trở về trời nếu chưa thấm xuống đất, chưa làm cho đất phì nhiêu và
đâm chồi nẩy lộc, cho kẻ gieo có hạt giống, cho người đói có bánh ăn, 11 thì lời
Ta cũng vậy, một khi xuất phát từ miệng Ta, sẽ không trở về với Ta nếu chưa đạt
kết quả, chưa thực hiện ý muốn của Ta, chưa chu toàn sứ mạng Ta giao phó.
- Responsorial Psalm (Ps
65:10, 11, 12-13, 14)
R/ The seed that
falls on good ground will yield a fruitful harvest.
R/
Lời Chúa rơi vào đất tốt sẽ khai hoa kết trái nhiều.
You
have visited the land and watered it; greatly have you enriched it. God’s
watercourses are filled; you have prepared the grain. R/
Thăm trái đất, Ngài tuôn mưa móc,
cho ngập tràn phúc túc giàu sang, suối trời trữ nước mênh mang, dọn đất sẵn
sàng đón lúa trổ bông.
Thus
have you prepared the land: drenching its furrows, breaking up its clods, Softening
it with showers, blessing its yield. R/
Tưới từng luống san từng mô đất, khiến
dầm mưa cho hạt nảy mầm.
You
have crowned the year with your bounty, and your paths overflow with a rich
harvest; The untilled meadows overflow with it, and rejoicing clothes the
hills. R/
Bốn mùa Chúa đổ hồng ân, Ngài gieo mầu
mỡ ngập tràn lối đi. Vùng hoang địa xanh rì ngọn cỏ, cảnh núi đồi hớn hở tươi
xinh.
The
fields are garmented with flocks and the valleys blanketed with grain. They
shout and sing for joy. R/
Chiên cừu phủ trắng đồng xanh, lúa
vàng dưới lũng rung rinh dạt dào, câu hò tiếng hát trổi cao.
- Second Reading (Rom
8:18-23)
A reading from the Letter of Saint Paul to the Romans
Brothers and sisters:
I
consider that the sufferings of this present time are as nothing
compared
with the glory to be revealed for us.
For
creation awaits with eager expectation
the
revelation of the children of God;
for
creation was made subject to futility,
not
of its own accord but because of the one who subjected it,
in
hope that creation itself
would
be set free from slavery to corruption
and
share in the glorious freedom of the children of God.
We
know that all creation is groaning in labor pains even until now;
and
not only that, but we ourselves,
who
have the firstfruits of the Spirit,
we
also groan within ourselves
as
we wait for adoption, the redemption of our bodies.
- Bài đọc II (Rm
8:18-23)
18 Thật vậy, tôi nghĩ rằng: những
đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa sẽ mặc
khải nơi chúng ta. 19 Muôn loài thọ tạo những ngong ngóng đợi chờ ngày Thiên
Chúa mặc khải vinh quang của con cái Người. 20 Quả thế, muôn loài đã lâm vào cảnh
hư ảo, không phải vì chúng muốn, nhưng là vì Thiên Chúa bắt chịu vậy; tuy
nhiên, vẫn còn niềm trông cậy 21 là có ngày cũng sẽ được giải thoát, không phải
lệ thuộc vào cảnh hư nát, mà được cùng với con cái Thiên Chúa chung hưởng tự do
và vinh quang. 22 Thật vậy, chúng ta biết rằng: cho đến bây giờ, muôn loài thọ
tạo cùng rên siết và quằn quại như sắp sinh nở. 23 Không phải muôn loài mà
thôi, cả chúng ta cũng rên siết trong lòng: chúng ta đã lãnh nhận Thần Khí như
ân huệ mở đầu, nhưng còn trông đợi Thiên Chúa ban cho trọn quyền làm con, nghĩa
là cứu chuộc thân xác chúng ta nữa.
- Gospel (Mt 13:1-23)
On
that day, Jesus went out of the house and sat down by the sea.
Such
large crowds gathered around him
that
he got into a boat and sat down,
and
the whole crowd stood along the shore.
And
he spoke to them at length in parables, saying:
“A
sower went out to sow.
And
as he sowed, some seed fell on the path,
and
birds came and ate it up.
Some
fell on rocky ground, where it had little soil.
It
sprang up at once because the soil was not deep,
and
when the sun rose it was scorched,
and
it withered for lack of roots.
Some
seed fell among thorns, and the thorns grew up and choked it.
But
some seed fell on rich soil, and produced fruit,
a
hundred or sixty or thirtyfold.
Whoever
has ears ought to hear.”
The
disciples approached him and said,
“Why
do you speak to them in parables?”
He
said to them in reply,
“Because
knowledge of the mysteries of the kingdom of heaven
has
been granted to you, but to them it has not been granted.
To
anyone who has, more will be given and he will grow rich;
from
anyone who has not, even what he has will be taken away.
This
is why I speak to them in parables, because
they
look but do not see and hear but do not listen or understand.
Isaiah’s
prophecy is fulfilled in them, which says:
You
shall indeed hear but not understand,
you
shall indeed look but never see.
Gross
is the heart of this people,
they
will hardly hear with their ears,
they
have closed their eyes,
lest
they see with their eyes
and
hear with their ears
and
understand with their hearts and be converted,
and
I heal them.
“But
blessed are your eyes, because they see,
and
your ears, because they hear.
Amen,
I say to you, many prophets and righteous people
longed
to see what you see but did not see it,
and
to hear what you hear but did not hear it.
“Hear
then the parable of the sower.
The
seed sown on the path is the one
who
hears the word of the kingdom without understanding it,
and
the evil one comes and steals away
what
was sown in his heart.
The
seed sown on rocky ground
is
the one who hears the word and receives it at once with joy.
But
he has no root and lasts only for a time.
When
some tribulation or persecution comes because of the word,
he
immediately falls away.
The
seed sown among thorns is the one who hears the word,
but
then worldly anxiety and the lure of riches choke the word
and
it bears no fruit.
But
the seed sown on rich soil
is
the one who hears the word and understands it,
who
indeed bears fruit and yields a hundred or sixty or thirtyfold.”
- Phúc âm (Mt 13:1-23)
1 Hôm ấy, Đức Giê-su từ trong nhà đi
ra ngồi ở ven Biển Hồ. 2 Dân chúng tụ họp bên Người rất đông, nên Người phải xuống
thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. 3 Người dùng dụ ngôn mà
nói với họ nhiều điều. 4 Trong khi người ấy gieo, thì có những hạt rơi xuống vệ
đường, chim chóc đến ăn mất. 5 Có những hạt rơi trên nơi sỏi đá, chỗ đất không
có nhiều; nó mọc ngay, vì đất không sâu; 6 nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy,
và vì thiếu rễ nên bị chết khô. 7 Có những hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm
nó chết nghẹt. 8 Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nên sinh hoa kết quả: hạt
được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục. 9 Ai có tai thì nghe."
10 Các môn đệ đến gần hỏi Đức Giê-su
rằng: "Sao Thầy lại dùng dụ ngôn mà nói với họ?" 11 Người đáp:
"Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì
không.
12 Ai đã có thì được cho thêm, và sẽ
có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy mất. 13 Bởi
thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà
không nghe không hiểu. 14 Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ
I-sai-a, rằng: Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng
chẳng thấy; 15 vì lòng dân này đã ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt
chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa
chúng cho lành. 16 "Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai
anh em thật có phúc, vì được nghe. 17 Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn
sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không
được thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe. 18 "Vậy anh em
hãy nghe dụ ngôn người gieo giống. 19 Hễ ai nghe lời rao giảng Nước Trời mà
không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp đi điều đã gieo trong lòng người ấy: đó là kẻ
đã được gieo bên vệ đường. 20 Còn kẻ được gieo trên nơi sỏi đá, đó là kẻ nghe Lời
và liền vui vẻ đón nhận. 21 Nhưng nó không đâm rễ mà là kẻ nhất thời: khi gặp
gian nan hay bị ngược đãi vì Lời, nó vấp ngã ngay.
22 Còn kẻ được gieo vào bụi gai, đó
là kẻ nghe Lời, nhưng nỗi lo lắng sự đời, và bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt, khiến
Lời không sinh hoa kết quả gì.
23 Còn kẻ được gieo trên đất tốt, đó
là kẻ nghe Lời và hiểu, thì tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ được gấp
trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục."