- First Reading (Acts
2:14, 22-33)
A reading from the Acts of the Apostles
Then Peter stood up with the Eleven,
raised
his voice, and proclaimed:
“You
who are Jews, indeed all of you staying in Jerusalem.
Let
this be known to you, and listen to my words.
You
who are Israelites, hear these words.
Jesus
the Nazarene was a man commended to you by God
with
mighty deeds, wonders, and signs,
which
God worked through him in your midst, as you yourselves know.
This
man, delivered up by the set plan and foreknowledge of God,
you
killed, using lawless men to crucify him.
But
God raised him up, releasing him from the throes of death,
because
it was impossible for him to be held by it.
For
David says of him:
I
saw the Lord ever before me,
with
him at my right hand I shall not be disturbed.
Therefore
my heart has been glad and my tongue has exulted;
my
flesh, too, will dwell in hope,
because
you will not abandon my soul to the netherworld,
nor
will you suffer your holy one to see corruption.
You
have made known to me the paths of life;
you
will fill me with joy in your presence.
“My
brothers, one can confidently say to you
about
the patriarch David that he died and was buried,
and
his tomb is in our midst to this day.
But
since he was a prophet and knew that God had sworn an oath to him
that
he would set one of his descendants upon his throne,
he
foresaw and spoke of the resurrection of the Christ,
that
neither was he abandoned to the netherworld
nor
did his flesh see corruption.
God
raised this Jesus;
of
this we are all witnesses.
Exalted
at the right hand of God,
he
received the promise of the Holy Spirit from the Father
and
poured him forth, as you see and hear.”
- Bài đọc I (Cv 2:14,
22-33)
Bấy giờ, ông Phê-rô đứng
chung với Nhóm Mười Một lớn tiếng nói với họ rằng: "Thưa anh em miền
Giu-đê và tất cả những người đang cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem, xin biết cho điều
này, và lắng nghe những lời tôi nói đây.
22 "Thưa đồng
bào Ít-ra-en, xin nghe những lời sau đây. Đức Giê-su Na-da-rét, là người đã được
Thiên Chúa phái đến với anh em. Và để chứng thực sứ mệnh của Người, Thiên Chúa
đã cho Người làm những phép mầu, điềm thiêng và dấu lạ giữa anh em. Chính anh
em biết điều đó.
23 Theo kế hoạch
Thiên Chúa đã định và biết trước, Đức Giê-su ấy đã bị nộp, và anh em đã dùng
bàn tay kẻ dữ đóng đinh Người vào thập giá mà giết đi. 24 Nhưng Thiên Chúa đã
làm cho Người sống lại, giải thoát Người khỏi những đau khổ của cái chết. Vì lẽ
cái chết không tài nào khống chế được Người mãi. 25 Quả vậy, vua Đa-vít đã nói
về Người rằng: Tôi luôn nhìn thấy Đức Chúa trước mặt tôi, vì Người ở bên hữu, để
tôi chẳng nao lòng. 26 Bởi thế tâm hồn con mừng rỡ, và miệng lưỡi hân hoan, cả
thân xác con cũng nghỉ ngơi trong niềm hy vọng. 27 Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc
linh hồn con trong cõi âm ty, cũng không để Vị Thánh của Ngài phải hư nát. 28
Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống, và cho con được vui sướng tràn trề khi ở
trước Thánh Nhan.
- Responsorial Psalm (Ps
16:1-2, 5, 7-8, 9-10, 11)
R/ Lord, you will
show us the path of life.
R/ Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống.
Keep
me, O God, for in you I take refuge; I say to the LORD, “My Lord are you.” O
LORD, my allotted portion and my cup, you it is who hold fast my lot. R/
Lạy Chúa trời, xin giữ
gìn con, vì bên Ngài, con đang ẩn náu. Con thưa cùng Chúa: “Ngài là Chúa con thờ,
ngoài Chúa ra, đâu là hạnh phúc?”
I
bless the LORD who counsels me; even in the night my heart exhorts me. I set the
LORD ever before me; with him at my right hand I shall not be disturbed. R/
Con chúc tụng Chúa hằng
thương chỉ dạy, ngay cả đêm trường, lòng dạ nhắn nhủ con. Con luôn nhớ có Ngài
trước mặt, được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ.
Therefore
my heart is glad and my soul rejoices, my body, too, abides in confidence; because
you will not abandon my soul to the netherworld, nor will you suffer your
faithful one to undergo corruption. R/
Vì thế, tâm hồn con mừng
rỡ, và lòng dạ hân hoan, thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn. Vì Chúa chẳng đành
bỏ mặc con trong cõi âm ty, không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ.
You
will show me the path to life, abounding joy in your presence, the delights at
your right hand forever. R/
Chúa sẽ dạy con biết
đường về cõi sống: trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề, ở bên Ngài, hoan lạc
chẳng hề vơi!
- Second Reading (1 Pt
1:17-21)
A reading from the first Letter of Saint Peter
Beloved:
If
you invoke as Father him who judges impartially
according
to each one’s works,
conduct
yourselves with reverence during the time of your sojourning,
realizing
that you were ransomed from your futile conduct,
handed
on by your ancestors,
not
with perishable things like silver or gold
but
with the precious blood of Christ
as
of a spotless unblemished lamb.
He
was known before the foundation of the world
but
revealed in the final time for you,
who
through him believe in God
who
raised him from the dead and gave him glory,
so
that your faith and hope are in God.
- Bài đọc II (1 Pr
1:17-21)
17 Thiên Chúa là Đấng
không vị nể ai, nhưng cứ theo công việc mỗi người mà xét xử. Vậy nếu anh em gọi
Người là Cha, thì anh em hãy đem lòng kính sợ mà sống cuộc đời lữ khách này. 18
Anh em hãy biết rằng không phải nhờ những của chóng hư nát như vàng hay bạc mà
anh em đã được cứu thoát khỏi lối sống phù phiếm do cha ông anh em truyền lại.
19 Nhưng anh em đã được
cứu chuộc nhờ bửu huyết của Con Chiên vẹn toàn, vô tỳ tích, là Đức Ki-tô. 20
Người là Đấng Thiên Chúa đã biết từ trước, khi vũ trụ chưa được dựng nên, và
Người đã xuất hiện vì anh em trong thời cuối cùng này. 21 Nhờ Người, anh em tin
vào Thiên Chúa, Đấng đã cho Người trỗi dậy từ cõi chết, và ban cho Người được
vinh hiển, để anh em đặt niềm tin và hy vọng vào Thiên Chúa.
- Gospel (Lk 24:13-35)
That
very day, the first day of the week,
two
of Jesus’ disciples were going
to
a village seven miles from Jerusalem called Emmaus,
and
they were conversing about all the things that had occurred.
And
it happened that while they were conversing and debating,
Jesus
himself drew near and walked with them,
but
their eyes were prevented from recognizing him.
He
asked them,
“What
are you discussing as you walk along?”
They
stopped, looking downcast.
One
of them, named Cleopas, said to him in reply,
“Are
you the only visitor to Jerusalem
who
does not know of the things
that
have taken place there in these days?”
And
he replied to them, “What sort of things?”
They
said to him,
“The
things that happened to Jesus the Nazarene,
who
was a prophet mighty in deed and word
before
God and all the people,
how
our chief priests and rulers both handed him over
to
a sentence of death and crucified him.
But
we were hoping that he would be the one to redeem Israel;
and
besides all this,
it
is now the third day since this took place.
Some
women from our group, however, have astounded us:
they
were at the tomb early in the morning
and
did not find his body;
they
came back and reported
that
they had indeed seen a vision of angels
who
announced that he was alive.
Then
some of those with us went to the tomb
and
found things just as the women had described,
but
him they did not see.”
And
he said to them, “Oh, how foolish you are!
How
slow of heart to believe all that the prophets spoke!
Was
it not necessary that the Christ should suffer these things
and
enter into his glory?”
Then
beginning with Moses and all the prophets,
he
interpreted to them what referred to him
in
all the Scriptures.
As
they approached the village to which they were going,
he
gave the impression that he was going on farther.
But
they urged him, “Stay with us,
for
it is nearly evening and the day is almost over.”
So
he went in to stay with them.
And
it happened that, while he was with them at table,
he
took bread, said the blessing,
broke
it, and gave it to them.
With
that their eyes were opened and they recognized him,
but
he vanished from their sight.
Then
they said to each other,
“Were
not our hearts burning within us
while
he spoke to us on the way and opened the Scriptures to us?”
So
they set out at once and returned to Jerusalem
where
they found gathered together
the
eleven and those with them who were saying,
“The
Lord has truly been raised and has appeared to Simon!”
Then
the two recounted
what
had taken place on the way
and
how he was made known to them in the breaking of bread.
- Phúc Âm (Lc 24:13-35)
13 Cũng ngày hôm ấy,
có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách
Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số. 14 Họ trò chuyện với nhau về tất cả những
sự việc mới xảy ra. 15 Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su
tiến đến gần và cùng đi với họ. 16 Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra
Người. 17 Người hỏi họ: "Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì
vậy? " Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu.
18 Một trong hai người
tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời: "Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại
Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa
nay." 19 Đức Giê-su hỏi: "Chuyện gì vậy? " Họ thưa: "Chuyện
ông Giê-su Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời
nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. 20 Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của
chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập
giá.
21 Phần chúng tôi,
trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa,
những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. 22 Thật ra, cũng có mấy người
đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi
sáng sớm,
23 không thấy xác Người
đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống.
24 Vài người trong
nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người
thì họ không thấy." 25 Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng: "Các
anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ! 26
Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh
quang của Người sao? 27 Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người
giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh. 28
Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa.
29 Họ nài ép Người rằng:
"Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn."
Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. 30 Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy
bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. 31 Mắt họ liền mở ra và họ nhận
ra Người, nhưng Người lại biến mất.
32 Họ mới bảo nhau:
"Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta,
lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?" 33 Ngay lúc ấy, họ đứng dậy,
quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại
đó. 34 Những người này bảo hai ông: "Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra
với ông Si-môn." 35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường
và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.