First
Reading (Jb 7:1-4, 6-7)
A reading from the Book of Job
Job spoke, saying:
Is not man’s life on earth a drudgery?
Are not his days those of hirelings?
He is a slave who longs for the shade,
a hireling who waits for his wages.
So I have been assigned months of misery,
and troubled nights have been allotted to me.
If in bed I say, “When shall I arise?”
then the night drags on;
I am filled with restlessness until the dawn.
My days are swifter than a weaver’s shuttle;
they come to an end without hope.
Remember that my life is like the wind;
I shall not see happiness again.
The word of the Lord.
Bài đọc I
(G 7:1-4, 6-7)
“Tôi phải buồn sầu mãi cho đến tối”.
Trích sách Gióp.
1 Cuộc sống
con người nơi dương thế chẳng phải là thời khổ dịch sao?
Và chuỗi ngày
lao lung vất vả đâu khác gì đời kẻ làm thuê?2 Tựa người nô lệ mong bóng mát,
như kẻ làm thuê đợi tiền công,3 cũng thế, gia tài của tôi là những tháng vô vọng,
số phận của tôi là những đêm đau khổ ê chề.4 Vừa nằm xuống, tôi đã nhủ thầm:
"Khi nào trời sáng?" Mới thức dậy, tôi liền tự hỏi: "Bao giờ chiều
buông?" Mãi tới lúc hoàng hôn, tôi chìm trong mê sảng.6 Ngày đời tôi thấm
thoát hơn cả thoi đưa, và chấm dứt, không một tia hy vọng. 7 Lạy Đức Chúa, xin
Ngài nhớ cho, cuộc đời con chỉ là hơi thở, mắt con sẽ chẳng thấy hạnh phúc bao
giờ.
Đó là Lời Chúa.
Responsorial
Psalm (Ps 147:1-2, 3-4, 5-6)
R/ Praise
the Lord, who heals the brokenhearted.
R/ Nào ca tụng Chúa đi, Đấng chữa trị bao
cõi lòng nát tan.
Praise the LORD, for he is good; sing praise to our
God, for he is gracious; it is fitting to praise him. The LORD rebuilds
Jerusalem; the dispersed of Israel he gathers. R/
Hãy ca ngợi
Chúa đi! Đàn hát mừng Thiên Chúa chúng ta, thú vị dường nào! Được tán tụng Người,
thỏa tình biết mấy! Chúa là Đấng xây dựng lại Giê-ru-sa-lem, quy tụ dân
Ít-ra-en tản lạc về. R/
He heals the brokenhearted and binds up their
wounds. He tells the number of the stars; he calls each by name. R/
Người chữa trị
bao cõi lòng tan vỡ, những vết thương, bang bó cho lành. Người ấn định con số
các vì sao, và đặt tên cho từng ngôi một. R/
Great is our Lord and mighty in power; to his
wisdom there is no limit. The LORD sustains the lowly; the wicked he casts to
the ground. R/
Chúa chúng ta
thật là cao cả, uy lực vô biên, trí tuệ khôn lường! Kẻ thấp hèn, Chúa nâng đỡ dậy,
bọn gian ác, Người hạ xuống đất đen. R/
Second Reading
(1 Cor 9:16-19, 22-23)
A reading from the first Letter of Saint
Paul to the Corinthians
Brothers and sisters:
If I preach the gospel, this is no reason for me to
boast,
for an obligation has been imposed on me,
and woe to me if I do not preach it!
If I do so willingly, I have a recompense,
but if unwillingly, then I have been entrusted with
a stewardship.
What then is my recompense?
That, when I preach,
I offer the gospel free of charge
so as not to make full use of my right in the
gospel.
Although I am free in regard to all,
I have made myself a slave to all
so as to win over as many as possible.
To the weak I became weak, to win over the weak.
I have become all things to all, to save at least
some.
All this I do for the sake of the gospel,
so that I too may have a share in it.
The word of the Lord.
Bài đọc
II (1 Cr 9:16-19, 22-23)
“Vô phúc cho tôi nếu tôi không rao giảng Phúc Âm”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
16 Thật vậy,
đối với tôi, rao giảng Tin Mừng không phải là lý do để tự hào, mà đó là một sự
cần thiết bắt buộc tôi phải làm. Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng!
17 Tôi mà tự
ý làm việc ấy, thì mới đáng Thiên Chúa thưởng công; còn nếu không tự ý, thì đó
là một nhiệm vụ Thiên Chúa giao phó.
18 Vậy đâu là
phần thưởng của tôi? Đó là khi rao giảng Tin Mừng, tôi rao giảng không công, chẳng
hưởng quyền lợi Tin Mừng dành cho tôi.
19 Phải, tôi
là một người tự do, không lệ thuộc vào ai, nhưng tôi đã trở thành nô lệ của mọi
người, hầu chinh phục thêm được nhiều người.
22 Tôi đã trở
nên yếu với những người yếu, để chinh phục những người yếu. Tôi đã trở nên tất
cả cho mọi người, để bằng mọi cách cứu được một số người.
23 Vì Tin Mừng,
tôi làm tất cả những điều đó, để cùng được thông chia phần phúc của Tin Mừng.
Đó là Lời Chúa.
Alleluia (Mt 8:17)
R. Alleluia, alleluia.
Christ took away our infirmities
and bore our diseases.
R. Alleluia, alleluia.
Alleluia: (Mt 8:17)
Alleluia, alleluia! – Đức Chúa Giêsu đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta . – Alleluia.
Gospel (Mk
1:29-39)
A reading from the holy Gospel according to Saint Mark
On leaving the synagogue
Jesus entered the house of Simon and Andrew with
James and John.
Simon’s mother-in-law lay sick with a fever.
They immediately told him about her.
He approached, grasped her hand, and helped her up.
Then the fever left her and she waited on them.
When it was evening, after sunset,
they brought to him all who were ill or possessed
by demons.
The whole town was gathered at the door.
He cured many who were sick with various diseases,
and he drove out many demons,
not permitting them to speak because they knew him.
Rising very early before dawn, he left
and went off to a deserted place, where he prayed.
Simon and those who were with him pursued him
and on finding him said, “Everyone is looking for
you.”
He told them, “Let us go on to the nearby villages
that I may preach there also.
For this purpose have I come.”
So he went into their synagogues,
preaching and driving out demons throughout the
whole of Galilee.
The Gospel of the Lord.
Phúc âm (Mc
1:29-39)
“Người chữa nhiều người đau ốm những chứng bệnh khác nhau”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
29 Vừa ra khỏi
hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đi đến nhà hai ông Si-môn và An-rê. Có ông
Gia-cô-bê và ông Gio-an cùng đi theo.30 Lúc đó, bà mẹ vợ ông Si-môn đang lên
cơn sốt, nằm trên giường. Lập tức họ nói cho Người biết tình trạng của bà.31
Người lại gần, cầm lấy tay bà mà đỡ dậy; cơn sốt dứt ngay và bà phục vụ các
ngài.32 Chiều đến, khi mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ ốm đau và những ai
bị quỷ ám đến cho Người. 33 Cả thành xúm lại trước cửa.34 Đức Giê-su chữa nhiều
kẻ ốm đau mắc đủ thứ bệnh tật, và trừ nhiều quỷ, nhưng không cho quỷ nói, vì
chúng biết Người là ai.35 Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Người đã dậy, đi ra một
nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó.36 Ông Si-môn và các bạn kéo nhau đi tìm.37
Khi gặp Người, các ông thưa: "Mọi người đang tìm Thầy đấy! "38 Người
bảo các ông: "Chúng ta hãy đi nơi khác, đến các làng xã chung quanh, để Thầy
còn rao giảng ở đó nữa, vì Thầy ra đi cốt để làm việc đó."39 Rồi Người đi
khắp miền Ga-li-lê, rao giảng trong các hội đường của họ, và trừ quỷ.